chủ tịch đừng ép người quá đáng
Vậy mà hôm nay lại thẳng tay như vậy Xem ra cô nhân viên mới Hoan Hoan đó không thể xem thường 'Đừng nghĩ địa vị cô gái kia trong lòng chủ tịch là quan trọng, là do bấy lâu nay đã quá dung túng nên chủ tịch muốn chỉnh đốn lại những hành vi sai phạm. Đều là người có
Bạn đang đọc truyện Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng! của tác giả Tiểu Cam Cam. Cô phải làm trả tiền mà ba mẹ đã nợ 10 năm cho hắn Vốn muốn vô hình mà làm việc nhưng hắn lại từng bước dây dưa Cô phản khán, hắn uy hiếp dùng cường quyền áp bức Chẳng lẽ cô phải cam chịu sống 1 đời như thế?
Giới thiệu. Cha mẹ cô nợ tiền hắn, ròng rã 10 năm. Cô chỉ có thể cố gắng làm việc trả nợ. Cô vẫn luôn chăm chỉ, nỗ lực làm việc, thế nhưng hắn cứ trêu cợt, đùa giỡn cô. Cô không kiềm được mà phản kháng, thì hắn lại uy hiếp, lại ép cô, khiến cô không biết
Đưa bàn tay đến gần để cô quan sát. Y Y quật cường không khóc, gương mặt lạnh tanh chẳng biết được hắn đang nghĩ gì. Bạch Dạ Phi Ưng lau ngón tay vào váy của cô, sau đó buông tay. Y Y nhanh chóng ngồi dậy sửa soạn quần áo. Hắn đi đến cửa chạm lên màn hình cảm ứng
Dệt càng ở đế quân cùng trai vương trước mặt như vậy bị Phượng Cửu trào phúng, chính là cuộc đời chưa bao giờ từng có thể nghiệm, nàng nộ mục trợn lên, thẹn quá thành giận nói: "Kia cũng so nào đó người liếm mặt đưa tới cửa, tưởng cho không nhân gia còn đừng
Tác giả Tiểu Cam Cam. -- Thể loại: A3, E1 - Bạn đang đọc truyện Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng! của tác giả Tiểu Cam Cam. Cô phải làm trả tiền mà ba mẹ đã nợ 10 năm cho hắn. Vốn muốn vô hình mà làm nhưng hắn lại từng bước dây dưa. Cô phản khán, hắn uy hiếp
Chúng ta hôm nay đang thấy nơi nhiều người hoạt động mục vụ, gồm cả những người sống đời thánh hiến, nam cũng như nữ, một sự quan tâm quá mức về tự do và sự thoải mái của bản thân họ, khiến họ coi công việc của họ như chỉ là một cái gì phụ thuộc chứ
Hội nghị đã biểu dương 40 nữ cán bộ quản lý, nữ chủ tịch công đoàn ngành Giáo dục tiêu biểu giai đoạn 2019 - 2022. Đây là những nữ nhà giáo tiêu biểu đang trực tiếp quản lý, giảng dạy ở các cơ sở giáo dục, Phòng Giáo dục và Đào tạo các huyện, thành phố, thị
fotpaterpgren1972. Tại 1 căn biệt thự xa hoa bật nhất thành phố STrong phòng làm việc 1 thân ảnh cao lớn đang đứng ngay cửa sổ hướng ánh nhìn ra ngoài khách sạn vừa khai trương gần đóHắn hút 1 hơi rồi vứt điếu xì gà qua 1 bên làm cháy tấm da bạch hổ hiếm có, trên mặt vẫn không hề có chút dao độngDùng gót giày được đặt riêng ở Ý giẫm lên điếu xì gà dập tắt đâm khóiXoay người trở lại bàn làm việc, ngồi lên ghế chân bắt chéoTiện tay đem sấp tài liệu trên bàn ném vào thùng rác, trên miệng nở nụ cười quỷ dịLiusGiọng hắn khàn khàn bá đạoPhía ngoài phòng lập tức 1 chàng trai trẻ mặc áo quản gia mở cửa đi vào, điệu bộ cung kínhVâng, chủ tịchKhách sạn Holly ... ánh sáng trong phòng tôi vì nó mà chẳng còn, mỗi sáng thức dậy chẳng thể đón được bình minh, cậu nói xem như vậy có nên giữ lại không?Hắn mở miệng, giọng nói cợt nhã lại làm cho người đối diện tái mặtVâng, tôi sẽ phân phó cho người xử líNghe nói ngày mai mặt trời đẹp hơn mỗi ngày, đừng làm tôi thất vọng đó, LiusVâng ...Lius nhẹ nhàng lui ra ngoàiMồ hôi chảy ướt cả cái áo đang mặc, cậu chỉ mới vừa vào chưa quá 5 phútHaizzzNội trong ngày mai nếu như khách sạn đó chưa được dở bỏ thì cái mạng của cậu ...Mặc dù căn biệt thự này chỉ là căn mà cậu chủ ít khi tới, mỗi năm chỉ đếm trên đầu ngón tayCậu đi ngang qua hành lang, trên tường có treo 1 tấm chân dung rất toNgười đó chính là vị chủ tịch cao quý khi nãyHắn mặc vest đen hệt như trong căn phòng, mái tóc đen được vuốt keo bảnh baoĐôi chân mày sắc như đao, mắt phượng đẹp đẽ khiến ai nhìn vào cũng sẽ bị cuốn vào lưới tìnhMũi cao thẳng lại thêm đôi môi mỏngNhìn hắn hệt như pho tượng thần thoạiHắn, Bạch Dạ Phi ƯngNhị thiếu của Bạch gia, kẻ mà bất cứ ai cũng phải khiếp sợ khi nghe thấy tênHắn là kẻ máu lạnh bật nhất thành phố S, thủ đoạn và lòng dạ đều sắc đáTrước giờ làm việc chẳng hề lưu tình, dù có là máu mủ ruột ràChỉ cần chống đối với hắn thì sẽ nhận án tửNgười như vậy, hận ai thì dù người đó có xuống địa ngục hắn cũng sẽ đi theo róc xương lột da xẻo thịtSo với bang chủ Hắc bang thì vị chủ tịch này còn khiến người khác kinh hãi hơnLịch sử tình trường chỉ có hơn chứ không kém, 3 tháng thay 1 bạn giường, trước nay chưa hề có ngoại lệ________Lạc Y Y ở nơi này đã gần 10 năm, hôm nào cũng nghe về sự tàng nhẫn và lịch sử tình trường của ông chủ lớnCả thành phố S đều gọi hắn là Bạch nhị gia, cô cũng từng gặp được hắn vài lần khi đang quét nhà trên hành lang dài thẳng cánh cò bayVì cúi đầu nên chẳng nhìn thấy gì ngoài đôi chân như siêu mẫu kiaNhưng cái khí thế bức người thì đúng là danh bất hư truyền nhaĐối với vị chủ tịch này cô vừa kính vừa sợNếu lỡ phạm sai có khi hắn sẽ bẻ cổ cô như bẻ 1 cành rau dạiCòn về việc hắn chú ý đến cô? hahaLạc Y Y cô tướng mạo bình thường, về gia thế ...10 năm trước cô cũng được coi là thiên kim, nhưng công ty baba phá sảnBaba mất ngay trong đêm, mẹ vì đau buồn không chấp nhận sự thật từ người đang khoẻ mạnh trở thành bán thân bất toạiSố tiền nợ Bạch gia, lão phu nhân cũng không làm khó dễCô ký vào giấy nợ, chỉ cần làm đủ 10 năm là có thể rời điLạc Y Y bây giờ cũng đã 27 tuổiTừ khi đến đây cô luôn cố gắng hoàn thành tốt công việc, chỉ còn 6 tháng nữa thì thời hạn 10 sẽ tớiCô chỉ cần cố thêm chút nữa sẽ được tự doTrong gần 10 năm qua, bệnh tình của mẹ cũng đã chuyển biến tích cực, có thể đứng dậySau khi xoá hết nợ, cô sẽ cùng mẹ thuê 1 căn nhà nhỏ rồi sống bình yên đến suốt quãng đời còn lại
Y Y vào phòng đóng cửa lại trốn vào góc tối nhất của căn phòng, cô chỉ muốn yên tĩnh thôiGiọng nói và những gương mặt hiện rõ nụ cười châm chọc đó khiến cô không thể chịu đượcLàm tình nhân của hắn không phải bản thân cô tự nguyệnLà do chính tên ác ma đó dùng clip dơ bẩn trắng trợn uy hiếpTại sao có thể cười cợt dù không biết sự thật chứ?Cộc cộc ...Tiếng gõ cửa bên ngoài cứ vang lên, Y Y biết đó là do Lam Hoa làm. Tường được cách âm cho nên chỉ có thể nghe khi có người gõ cửaNhưng cô không muốn quan tâm, cứ mặc kệ mà tiếp tục thu mình lạiCũng chẳng biết đã ở trong phòng bao lâuĐến khi ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào, cánh cửa được hé mở cô mới đứng dậy sửa sang lại quần áo tóc tai trong tâm trạng căng thẳngTôi nghe nói cô ở lỳ trong phòng không chịu ra ngoàiHắn về khi nào? Trời đã tối rồi sao?Nhìn thấy cô vẫn đứng yên 1 chỗ mãi không chịu ra hắn bắn ánh mắt chết chóc về phía cô, gương mặt âm trầm ngay cả giọng nói cũng thể hiện sự bất mãnTại sao không lên tiếng?Đối với Y Y mà nói, đây là 1 sự khủng bố tinh thần còn đáng sợ hơn cả việc nhịn đói cả ngàyCăn phòng yên tĩnh hơn bao giờ hết khiến cô có chút sởn da gà, đèn vẫn chưa được mở chỉ có thể thấy vóc dáng cao lớn chuẩn người mẫu của hắn trong bóng tốiCô thật sự muốn phản kháng, nhưng làm sao có thể chứ?Đành phải làm theo yêu cầu của hắn, lên tiếng trả lời bằng giọng nói yếu ớt như mèo conTôi có hơi mệt ... đang nghỉ ngơiHắn quan sát cô 1 lúc, khi nhìn thấy mọi thứ đều không có gì bất thưởng mới nói thêmQua đâyY Y yên lặng làm theo, cô đi đến trước mặt hắn gương mặt cúi xuống không muốn nhìn thấy hắn, cũng không muốn để hắn nhìn thấy cô bây giờTrong lòng thật sự mong hắn sẽ không gây khó dễNhưng làm sao có thể chứ?Cởi đồCô như nín thở, đôi mắt rưng rưng sắp khócHắn đã nói tuần sau mới bắt đầu, bây giờ đổi ý rồi sao?Cả người cô vẫn còn chằng chịt vết thương hắn vẫn không buông tha?Hắn có còn là người không?Cô gào thétĐôi môi mong mấp máy định nói gì đó, nhưng sau đó liền cắn chặtĐôi tay gầy gò giơ lên gỡ từng chiếc cúcĐang làm gì vậy? cô chỉ vừa cởi khuya áo thứ 2 hắn đã lên tiếng với giọng nói cực kỳ nghi vấnĐôi chân mày chau lại như muốn dính vào nhau nhưng cũng không thể làm mất đi vẻ đẹp trai vốn cóC... cởi ...Y Y ấp úngChỉ nghe thấy trên đỉnh đầu truyền đến tiếng cườiHắn đang mỉa mai cô sao? chẳng lẽ lại làm sai điều gì rồi?Tôi muốn đi tắm, mau chóng đến hầu hạ điHắn ra lệnh, giọng nói đã dịu dàng hơn so với khi nãyLúc này, Y Y mới biết thì ra hắn đang muốn cô giúp hắn cởi quần áo chứ không phải muốn ...Oa, có cái lỗ không, cô muốn chui xuống ngay bây giờ!!!Thật là mất mặtCô nhanh chóng cài lại cúc áo rồi loay hoay nhoài người đến giúp hắnÁo vest đen cởi ra, cô vác nó lên vaiĐồ đắc tiền như thế này nếu sơ ý làm rách có khi hắn sẽ trách phạt rồi bắt cô đền cũng nênĐến công đoạn cởi áo sơ mi, cô khó khăn xoay mặt đi nơi khácTừng cúc từng cúc được cởi ra, lồng ngực chắc khoẻ, múi cơ bụng săn chắc cũng dần tranh nhau xuất hiệnNếu bỏ qua tính tình ác độc, thì gương mặt và cơ thể hắn đúng là cực phẩm aChỉ tiếc rằng Y Y không có hứng thú lắmCô chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành công việc ác mộng này thôiĐến khi nửa thân trên hắn trần trụi nóng bỏng, cô vẫn không có can đảm mà nhìnNhị ... Nhị thiếu ... xong rồiQuầnHắn lười biếng nóiAnh đừng quá đáng!!!Cô rất muốn nói như thế, biểu tình xoay mặt định cùng hắn đối chất nhưng trong mắt Y Y cái thân hình của hắn to lớn như con gấu, cô đành 1 lần nữa xoay đi nơi khácNhanh đi, mất thời gianCởi áo đã khiến cô sợ phát khiếp, bây giờ hắn còn muốn...Y Y xoay người đi nơi khác, chẳng thể thấy đượcChỉ có thể lần mò, nào ngờ vô tình đụng trúng thứ gì đó liền nghe thấy hắn gầm nhẹCô giật mình rụt tay vềBạch Dạ Phi Ưng túm lấy eo nhỏ của cô, ép cô dính sát lây hắnNữ nhân, dám khiêu khích tôi?
Hắn ung dung bước ra ngoàiTrên khuôn miệng của ác ma vẫn giống như những lần trước đó, câu lên nụ cười làm cho tất cả nữ nhân trong thành phố điên đảoBỏ tay vào túi quần, hắn tiêu sái bước điĐứng trước khung cửa sổ lớn ngoài hành lang, nhìn ra ngoài có thể thấy được đài phun nước dưới cái sân rộngBạch tổng cao cao tại thượng châm điếu thuốc hút 1 hơi sau đó chậm rãi thở raLàn khói mờ ảo lan vào không khí lúc sau liền tan biếnLàm hắn nhớ đến dáng vẻ của cô lúc ở trên giường hôm quaHệt như làn khói này vậy, mỏng manh dễ tan biếnHôm qua là lần đầu, hắn lại thô bạo, làm cô chỉ còn nửa cái mạngNếu tối nay lại quá trớn thì ...Hắn hừ nhẹBỏ đi vậy, nếu chết rồi thì còn gì là trò vui? ... Có ở đó không?Vâng, cậu chủQuản gia già cung kính cúi ngườiTìm người tối nay đem đến phòng sách cho tôiVâng ạTối đó, cô nằm trong căn phòng. Khát nước nên đành phải xuống lầu tìm nước uốngNào ngờ đâu chỉ vừa đi đến hành lang cảnh tượng 1 nữ nhân tóc vàng môi mọng gương mặt và vóc dáng kêu gợi hệt như người mẫu đang quấn lấy người nào đó mãi không buôngMà người nam nhân đó vừa vặn cô có chết cũng không quên đượcBạch Dạ Phi Ưng để cô ta ôm lấy, gương mặt lạnh như băngBất chợt hắn thấy bóng dáng nhỏ bé đang kinh hãi đứng yên như trời trồngChưa lên tiếng, mỹ nhân trong lòng đã nóng vội quát toNhìn cái gì mà nhìn, chưa từng thấy nam nữ thân mật sao?Y Y nghe thấy mới kịp hoàn hồn, cô đỏ mặt cúi đầu rồi xoay người đi mấtThấy cô rời đi, hắn cũng chẳng thèm để ý, nhẹ giọng nóiTiếp tụcMỹ nữ nghe vậy không nén được sự vui sướng, men theo cái cổ định bụng sẽ in lên môi hắn nụ hônNào ngờ giây tiếp theo, chưa biết được mùi vị của đôi môi ra sao đã cảm nhận được sự cứng rắn của nền đấtHắn dứt khoát đẩy ngã cô ả xuống, trên gương mặt đẹp biểu lộ cảm giác khó chịu, cảm xúc ghê tởm trong lòng giống như tài sản của hắn vậy, không ngừng tăng lênCô ta ngẩng đầu nhìn, trong lòng lo sợ, chẳng hiểu mình đã làm sai điều gìLúc nãy rõ ràng đang rất tốt mà, tại sao hắn lại trở mặt chứ?Lão Lý!!!Hắn lớn tiếng gọi, lập tức người quản gia nhanh chóng đi đếnVâng, thiếu giaLập tức đuổi cô ta ra khỏi đây, vĩnh viễn không cho phép bước chân vào nhà chính thêm 1 lần nào nữa!!!Bạch ... Bạch tổng!!! Em sai rồi, xin anh cho em thêm 1 cơ hội.... á, đừng, ông bỏ ra, Bạch tổng à ... đừng mà ... a ....Giọng cô ta ngày càng nhỏ, nước mắt thấm đẫm gương mặt nhỏ mỹ lệ làm trôi đi lớp trang điểm, cô ta trông cực kỳ đáng thương bị kéo lê trên hành lang sau đó biến mấtHắn tức giận rời khỏi hành langTrăng bên ngoài sáng hệt chiếc gương, không khí hôm nay cũng không tồi, hắn đang định giải toả áp lực sau 1 ngày bận rộn với công việcVậy mà lại mất hứngBạch Dạ Phi Ưng hắn ghét nhất người khác chạm vào môi, chỉ là công cụ để giúp hắn hạ hoả, lại không biết an phậnĐúng là tự tìm chếtLạc Y Y hoảng sợ quên cả việc bản thân đang khát nước, chạy liền 1 mạch về phòngCô trèo lên giường đắp chăn lạiHắn ta đúng là tên khốn mà, hoan lạc đến mức độ không về phòng mà làm ở nơi dễ thấy như vậyNếu sau này hắn cũng ép cô phải ở trước mặt nhiều người mà làm loại chuyện đó thì cô phải làm sao đây?Không! cô không muốn đâuNằm cuộn tròn trên chiếc giường êm ái, cô thở dài nghĩ đến mẹ mìnhKhông biết mẹ như thế nào rồiLúc nãy sau khi hắn rời khỏi, quản gia Lý có đến gặp cô, ông ấy nói rằng mẹ cô đã được đưa đến bệnh viện trung tâm thành phố, nơi có trình độ chuyên môn và điều kiện tốt nhất để dưỡng bệnhLạc Y Y cô không phải kẻ ngốc, cô đương nhiên biết hắn làm vậy oà đang uy hiếp cô, đừng dại dột tìm cách chống đối với hắnNhưng như vậy cũng tốt, tình trạng của mẹ cô rất tốt, đã đi lại được, có điều ... cô phải ở nơi này không thể lúc nào cũng bên cạnh, mẹ cần người chăm sócSáng mai cô sẽ đến để thăm mẹĐã lâu lắm rồi mới được ngủ trên cái giường mềm như bông, phút chốc cô đã chìm vào giấc ngủ mà chẳng hề hay biết có 1 đôi mắt đang nhìn
Máy bay hạ cánh ở trên sân thượng 1 toà nhà cao chót vót. Có lẽ đây cũng là tài sản thuộc về hắnBạch Dạ Phi Ưng bế con trai xuống phi cơ, để bé xuống đất thích thú nhìn ngắm bầu trời rộng lớnLạc Y Y vịnh lấy cái cửa thì có bàn tay chìa về phía mình, muốn giúp cô bước xuốngCô cũng đâu phải con nít, hơn nữa cũng chẳng có gì khó khăn phải nhờ đến sự giúp đỡMặc kệ sự thiện ý đó, cô tự mình đi xuống rồi đến chỗ bảo bảoTiểu An, chúng ta đi ăn thôiChủ tịch thấy thế cũng đi đến nắm lấy tay bảo bảo, cả 3 người cùng nhau tận hưởng chuyến du lịch nàyHọ đi vào căn phòng thượng hạng có tầm nhìn đẹp có thể ngắm được bãi biển xa xaSau khi nhân viên đem hành lý vào, liền cẩn thận rời điThật sự Y Y có chút khó chịu, lần đầu đi máy bay. Tai có chút ù rồi, sau khi đáp đất cứ cảm thấy trong người lân lân không khoẻ, đầu hơi đauTiểu An sau khi ăn xong bữa nhẹ cứ đòi đi chơi, cô day day thái dương có chút mệt mỏi nói với conTiểu An ngoan, mẹ có chút mệt … con cùng baba đi chơi điCục cưng có chút loMẹ nàm xao?Mẹ có chút chóng mặt, ngủ 1 chút sẽ khỏi thôi, đừng loBạch Dạ Phi Ưng nắm tay tiểu An, nhìn sắc mặt cô đúng là rất kém, hắn tiến đếnChìa khoá phòng, em cầm lấy. Anh đưa con đi chơi cho nên em cứ yên tâm mà ngủLạc Y Y nhận lấy thẻ phòng để lên bàn rồi chui vào chăn. Lúc về còn phải bay thêm lần nữa … cô không muốn đâu Đầu sắp nổ tung rồi!!!Chủ tịch đưa con trai đến bãi biển, mặt nước trong veo còn có rất nhiều sao biểnBạch Dạ Lạc An hứng thú ngồi xuống nhìn những chú sao biển và con cua nhỏ đang nằm dưới mặt nước vừa mặn vừa mátSóng biển dịu dàng vỗ lên cơ thể nhỏ bé khiến cậu thích thú. Hết nhảy sóng thì lại xây lâu đài cátHắn đứng bên cạnh chăm con, rất ra dáng 1 ông bố tốtTiểu An đùa nghịch 1 hồi liền yểu xìu, hắn ngồi xuống tìm hiểu sự tìnhCon sao vậy?Bé buồn thiu đưa đôi mắt đáng thương về phía ba mìnhMama …Bạch Dạ Phi Ưng cười vuốt ve đôi má của conBaba với tiểu An đúng là rất giống nhau, đều nhớ mama rồi. Chúng ta về xem mama đã khoẻ hơn chưa, cùng đưa mama đến đây ngắm biển với tiểu An, con thấy sao?Dzạ!!!Lạc Y Y nằm trên giường, cảm thấy có chút buồn nôn. Ruột gan như muốn đảo lộn, đầu vẫn còn nhức, tai cũng không nghe rõDù có phải đi bộ từ đây về, cô cũng không đi máy bay nữa đâu!!!Cô gái nhỏ nằm trên giường, chẳng biết đã qua bao lâu. Chỉ biết khi bản thân tỉnh lại, đầu không còn đau nữaEm tỉnh rồi?Giọng nói nam tính có phần vui mừng từ phía bên cạnh phát ra. Cô nhìn sang liền thấy người đàn ông với gương mặt điển trai góc cạnh có phần ngang ngược đang ngồi đó Hắn ta thành thạo rót 1 cốc nước ấm đưa đến trước mắt côLạc Y Y cầm lấy thổi thổi rồi uống 1 chút, chợt nhớ đến vấn đề cực kỳ quan trọng liền lên tiếngTiểu An …Cô nhìn quanh nhìn quất tìm kiếm, thấy bóng dáng nhỏ đang nằm trên ghế massage ngủ ngon lành liền có chút không vuiDù hắn có cảm thấy cô không an phận thì cũng chả saoBình thường cô có thể nhịn mọi chuyện, chỉ riêng tiểu An cô sẽ không nhượng bộSao hắn lại để con nằm ngủ ở nơi như vậy chứ?Vốn định lên tiếng trách móc, hắn đã nhanh hơn mở miệngDo con không muốn làm phiền đến giấc ngủ của em cho nên mới nằm ở đóCô không nói gì, đem cốc nước uống sạchHắn đưa cho cô thố cơm thịt bò huyên thuyênCó lẽ do em không quen ngồi máy bay cho nên cơ thể mệt mỏi. Ăn cơm xong sẽ khoẻ lại thôiCô nhìn thức ăn ngon trước mắt, biểu cảm vô cùng thờ ơ. Có lẽ là thời kỳ biếng ăn của cô đến rồi, bây giờ cô thèm món khác cơBạch Dạ Phi Ưng đem đĩa thức ăn đặt lên bàn, thăm dòEm muốn ăn món gì không, anh gọi đầu bếp chuẩn bịCô bán tín bán nghi vào lời nói của hắn, nhưng vẫn nói ra suy nghĩTôi muốn ăn súp hải sảnHắn nở nụ cười, tuy cô vẫn chưa mở lòng. Nhưng ít nhất đã chịu cho hắn biết bản thân đang muốn gì, đây là chuyện vô cùng tốt
Tối đó hắn cũng không đến làm phiền, cô thức đến tận 4h sáng, sau đó dậy vệ sinh rồi đi xuống lầuHôm sau ở đại sãnh, liền đem cặp mắt gấu trúc xuốngHắn nhẹ nhàng cắt miếng thịt bò trong đĩa thành từng miếng vừa ăn, gương mặt vẫn hiện lên sự khó chịu. Nhưng giọng nói lại ôn hoàHôm qua không ngủ ngon à?Không … ngủ đượcCô ấp úng trả lờiSao vậy?Hắn vẫn thực hiện động tác đang làm 1 cách đẹp mắt, chẳng hề nhìn cô dù 1 cáiSợ ngài tức giận … nên lo lắngHắn uống 1 ngụm nước ép áo, cầm lên 1 miếng bánh sandwich phết bơ lênBiết sợ rồi?Cô gật đầuBiết sợ thì lần sau đi về sớm, lại đây ngồiHắn ngoắc đầu sang bên cạnh, Y Y ngoan ngoãn nghe theoVừa ngồi xuống hắn liền đẩy đĩa thịt vừa mới cắt sang trước mặt côCon cừu bé nhỏ nay đã thành cáo lễ phép cúi đầu cảm ơnNgu gì mà từ chối chứ? Lâu lắm rồi cô không được ăn thịt đây nàyKhông uổng công tối qua thức trắng đêmMiếng thịt tan trong miệng, thơm ngon vô cùng. Không hổ danh là thịt hảo hạngCô cũng không quên hướng mắt về phía hắn, nhai nhai miếng thịt mà cảm thánThịt bò thiếu gia cắt … ngon quá điĐang ăn không được nói chuyệnHắn lau lau miệng rồi nóiNhìn cô ăn ngon lành không quên hỏiNhớ tôi mà mua ghim cài … vậy sao lúc nhớ không trở về ngay điY Y cười tít mắt, nghe thấy câu hỏi liền buông dao nĩa xuống chậm rãi thở dàiKhi mẹ còn ở bên cạnh không mua được gì quý giá cho bà … cho nên thổ thẹn trong lòng. Tôi không muốn bộ dạng xấu xí của mình bị ngài trông thấy nên tự nhủ chỉ cần mắt hết sưng sẽ trở về. Nào ngờ … trung tâm có nhiều nơi thú vị làm tôi quên luôn thời gian … xin lỗi … sau này tôi sẽ ngoan ngoãn ở đây …Hôm qua hắn đã sai người đi điều tra xem cô đã làm những gì. Như những gì cô kể lại, xem ra con nhóc này thật sự rất đau lòngKhông muốn tôi thấy? Em không phải rất ghét tôi sao?Lam Hoa lúc nào cũng khuyên nhủ tôi, tôi cũng chỉ muốn sống tốt hơn thôi. Lần nào chống đối cũng chẳng có kết quả tốt …Hắn không hỏi thêm gì nữa, chỉ là trong lòng còn rất nhiều suy nghĩLạc Y Y cũng không nóng vội muốn giải thíchNgười lão luyện như hắn sao có thể dễ dàng bị cô qua mặt?Không vộiEm ăn điHắn nói rồi liền rời đi, cô cũng không vội vàngChậm rãi ngồi ăn đến khi bản thân thấy no. Dù sao hắn đã cho phép chẳng ai dám lên tiếng đâuBạch Dạ Phi Ưng ngồi trên xe đã lấy máy tính bảng ra xem tư liệu. Ngãi Thụy lái xe nhìn qua kính chiếu hậu thấy cái ghim cài áo hắn đeo không phải những thứ đắc giá thường dùngTrên đường đi, anh ta cứ tò mò nhìn mãiHắn vẫn chăm chú nhìn màn hình, nhưng môi mỏng lại lười biếng nóiSao vậyNgãi Thụy liền nóiÀ, chỉ là hôm nay cảm thấy ghim cài chủ tịch hôm nay dùng … hình như khác với mọi khi, cho nên cảm thấy lạHắn nhếch mày rậm lười biếng nhìnKhác?VângBình thường ngài đâu có xài đồ bằng bạc? Còn chê bai đủ đườngKhác chỗ nàoÁnh mắt hắn cứ nhìn chằm chằm, anh ta cũng chẳng biết nên nói gì. Bàn tay mồ hôi chảy ròng ròngRất … đặc biệt ạTháng đó, Ngãi Thụy được tăng 3 lần lương. Anh ta cũng chẳng biết lý do thật sự đằng sauChỉ cảm thấy, có lẽ bản thân làm quá tốtHôm nay chủ tịch Bạch so với bình thường rất dễ chịu. Ai phạm lỗi gì chỉ trừ lương chứ không đuổi việcỞ trong văn phòng rộng lớn phê công vănẦm!!!Có người xông vào, tiếp theo là 5 người bảo vệ nối đuôi đi vàoHắn vẫy tay bảo họ lui xuốngTrong phòng còn lại 2 người, hắn vẫn làm việcĐối phương chạy đến, trên người có bao nhiêu bàn tay thì đập hết lên bànAnh hai!!! Anh vẫn không cho em vào nhà sao!!!Hắn không nói gì, Bạch Diệp Phi Yến tức giận bày tỏĐúng … đúng là chuyện hôm trước em quá đáng, vậy thì anh cũng nên để em gặp cô ấy cúi đầu nhận lỗi chứ?Em? Cúi đầu? Nhận lỗiHắn cười kinh bỉCòn ai hiểu rõ hơn người anh trai này chứ. Con nhóc này trước giờ chưa hề hối lỗi với bất cứ người nào